Em àh...!!!
Cuộc đời là một vở kịch mà trong đó minh phải đóng rất nhiều nhân vật, với những vai diễn khác nhau.
Vậy mà với em, Anh không bao giờ có đất để diễn vì chẳng bao giờ Anh có thể giấu nổi cảm xúc của lòng mình khi yêu em.
Cũng giống như nhà thơ cần nguồn cảm hứng sáng tác để làm nên tác phẩm kiệt tác.
Cũng như người nghệ sĩ cần đến chủ đề cho tác phẩm nghệ thuật của mình.
Cũng như thầy giáo luôn muốn các học trò của mình là những người trưởng thành và tiến bộ.
Thu.!!! Anh cần em.
Bởi vì nếu thiếu vắng em... Cuộc sống anh thực sự không còn nguồn cảm hứng, chẳng có tác phẩm nghệ thuật nào có thể thỏa mãn được ánh nhãn quang của anh, và chẳng còn ai được xem là vĩ nhân để anh khâm phục và tôn kính, và cũng chẳng có bản nhạc du dương nào có thể ru ngủ được thời gian vô giá của lòng anh.
Cuộc sống của anh chỉ tồn tại một màu xám đục chứ chẳng phải là thứ ánh sáng huyền diệu muôn màu muôn vẻ và anh sẽ chẳng còn là chính mình nữa.
Nhưng anh đã có em và yêu em chân thành.
Còn gì hơn lời nhắn nhủ này của anh: " Những đôi tình nhân tặng nhau những món quà thật ý nghĩa và giá trị. Nhưng tất cả phải ghen tị với anh...
...Anh tặng em ...
Một bầu trời yêu thương,
Một ♥ nồng nàn tràn ngập và đầy ắp Tình Yêu,
Một tâm hồn bao la cho sự nhớ nhung, lo lắng!..."
Dù sau này gặp gian nan khó khăn, dù mưa to gió lớn, dù nắng hạ chói chang, dù mưa dông tuyết ngập tràn,...
Nhưng - Anh Yêu Em!!!
Và đó là lựa chọn cuối cùng của anh...
... Yêu em.♥
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét