Latest News

22/11/13

[Typo] Cho Em trong veo như ngày bé

Ngày em trong veo...



Sau những xói mòn cảm xúc là gượng gạo của dịu dàng mở mắt.

Trộn vào đó ngông cuồng của nỗi đau man dại. Cố nhấc mình dậy xóa đi màn đêm còn chảy sâu trong đáy mắt...
Màu đen, luôn mang dáng hình bí ẩn Đời ạ!
Chạm nhẹ đôi chân trần xuống nền đá mát lạnh, phiêu diêu thả tình nghiêng ngả. Màu mắt khô đợi mùa vẽ thêm long lanh cho ngày thừa gió.
Và em có một khúc nhạc giấu trong túi áo, khẽ hát, bài hát quen thuộc như ta, như nhau...
Ngày hoang không lời bò trên vách tường rêu xám, từng mảng ký ức như cỏ khô mọc từ chua xót trong lòng.
Ngoài kia nắng rát, nồng mặn, gió cứ thổi.
Dậy nhé, đêm nay ta sẽ lại mơ tiếp những giấc mơ còn dang dở, của một thằng con gái đang yêu!
Cuồng dại căng tràn...
Buông nhẹ mái tóc trên bờ vai mỏng, tháo gọng kính nặng trĩu, khép đôi mi lần đi trong phòng...
Nhặt từng mảnh nhớ, gom lại giấu vào tâm trí.
20 rồi!
Em thích mặc chiếc váy đỏ rộng thùng thình mà mỗi bình minh lại mang ra chắp vá.
Thích nhón nhẹ gót chân để chông chênh khi gió mùa về.
Đưa nhẹ đôi vai trần mà thấm mưa cho đẫm, té những câu hát mênh mông lên bắp chân trắng ngần... 
Em muốn lội qua những vu vơ già cỗi, muốn thỏa dòng đớn đau từng nhuộm xanh mắt ngời.
Muốn đốt cháy hết lãng đãng trong lồng ngực thoi thóp, muốn ngủ quên để đến những con đường...
Muốn lênh đênh ở phía bên kia thời gian và khoảng cách.
Buộc đầy cổ tay váng vất nụ cười!
Sẽ tự hát những khúc nhạc lòng, chứ không để chiếc headphone thổi vào tai thình thịch...
Đi trầm bổng qua mùa đang trải, qua ngày đêm rồi sẽ hiện trên khuôn mặt...
Em sẽ lớn thêm, hoang dã căng tràn...
Đời sẽ ôm em, nuôi em nảy mầm.
Để khi trên nhìn lại, em thấy mình trưởng thành hơn trước rất nhiều.
Hơn ngày hôm qua, hôm qua của hôm nay, hôm qua của ngày mai, và hôm qua của về sau nữa!
Em sẽ làm!
Dù giấc mơ, cuộc sống còn hoang hoải.
Nắng chiều vắt trên vai, đó là khi em hé môi cắn nhẹ vào vầng dương đỏ quạch sắp ngụp lặn nơi góc trời.
Mẹ cho em đôi mắt biết thở... Khẽ đặt đôi tai lên thảm cỏ nghe đất than vãn kêu gào.
Mưa của em, em uống hết rồi. Một giọt thôi, ấp môi em khe khẽ...
..

Thích trốn trong nỗi nhớ để tránh xa thế gian ngoài kia.
Thả nhạt nhòa!
Trong phòng...
Trong lòng...
Trong đôi mắt Người khen đẹp và có hồn...
Trong cả nhịp đập chưa bao giờ uể oải nơi lồng ngực...
Với tay chạm nhẹ vào không gian, tất cả giống như lối đi của giấc mơ bỏ trốn.
Thoáng chốc tan biến. Nghe hẫng hụt những nhịp mặn đắng trong nụ cười
Vô thường  đến vô cùng...
Rốt cuộc vẫn không đủ can đảm để gửi đi câu nói ấy.
Người cười - Ta cười...
Để quên hay đánh đổi điều gì khi giằng xé phủ lên đời nhau một màu mong mỏi buồn nhạt miên viễn?...
Thấy không?
Làm bạn với cái bóng của chính mình. Có phải khi người ta không muốn khóc mà giọt buồn cứ đua nhau rớt xuống là khi đang cố tình nhầm lẫn giữa đớn đau và buồn vô hạn?
Ngủ đi, Lòng ngoan... Đừng dậy sóng...
----
  • Blogger Comments
  • Facebook Comments

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Item Reviewed: [Typo] Cho Em trong veo như ngày bé 9 out of 10 based on 10 ratings. 9 user reviews.
Scroll to Top